Êóðñíèíã ïðåäìåòè âà ìàçìóíè: “Ҳà¸ò ôàîëèÿòè õàâôñèçëèãè” ôàíè á¢éè÷à ¡çáåêèñòîí Ðåñïóáëèêàñèäà àҳîëè âà õóäóäëàð õàâôñèçëèãèíè òàúìèíëàøãà îèä қàáóë қèëèíãàí ҳóқóқèé-ìåú¸ðèé ҳóææàòëàð, òàáèèé, òåõíîãåí, ýêîëîãèê âà èæòèìîèé òóñãà ýãà á¢ëãàí ôàâқóëîääà âàçèÿòëàðíèíã èíñîí ҳà¸òèé ôàîëèÿòè, àòðîô ìóҳèòãà ê¢ðñàòàäèãàí ñàëáèé òàúñèðè, óëàðíèíã îëäèíè îëèøãà қàðàòèëãàí ÷îðà-òàäáèðëàð, ҳèìîÿ âîñèòàëàðè, òóðëè âàçèÿòëàðäà ҳàðàêàòëàíèø қîèäàëàðè, òóðëè õàâôëè ҳîëàòëàðäà âà øèêàñòëàíèøëàðäà áèðèí÷è òèááèé ¸ðäàì ê¢ðñàòèø қîèäàëàðèãà îèä ìàñàëàëàðè òóғðèñèäàãè ìàúëóìîòëàð áèëàí òàíèøàäèëàð